Review sách Eleanor Oliphant hoàn toàn ổn
Mình nghĩ rằng hầu hết mọi người sẽ tìm thấy bản thân mình đâu đó trong “Eleanor Oliphant hoàn toàn ổn“.
- Bạn có thể là một người không ưa các hoạt động đông đúc, không thích những khi phải giao tiếp thừa thãi,
- Bạn có thể là người đi làm chăm chỉ nhất công ty nhưng thật ra chẳng phải do bạn cố gắng, chỉ là không vướng bận gì, cũng chẳng có ai chờ đợi để mà phải đi muộn hay về sớm.
- Bạn có thể là một người không hiểu được những pha EQ uốn éo ngoài xã hội, chúng mới phức tạp làm sao? Tại sao người ta không nghĩ gì thì nói đấy, như bạn?
- Hoặc bạn có thể là một người vụng về, bỗ bã và thường chẳng biết bày tỏ cảm xúc làm sao cho đúng.
Và đã bao nhiêu lần bạn tự nhủ mình vẫn ổn trong khi mình không thực sự ổn lắm?
Eleanor Oliphant gần ba mươi tuổi, có một công việc ổn định, quá mức ổn định vì cô vẫn làm đúng vị trí đó từ khi ra trường đến giờ. Cô có một cuộc sống độc thân không quá tệ, làm những điều mình muốn, uống rượu khi cần say, ăn khi thích. Nói chung là ổn.
Nhưng khi người ta dùng từ “ổn” cho cuộc sống của mình thì hình như chúng cũng không được ổn lắm.
- Cuộc sống của bạn dạo này ổn không?
- Ổn chứ, có gì mà không ổn? Dù có thế này thế nọ, thì vẫn cứ là ổn chứ. Quá ổn là đằng khác!
Cuộc sống là thế đấy. Vẫn rất ổn, trừ những lúc chỉ muốn ở trong nhà không buồn đi đâu, hay những lúc cảm thấy nhạt nhẽo vô vị. Còn lại thì vẫn ổn.
Cốt truyện của “Eleanor Oliphant hoàn toàn ổn” thật ra cũng không có nhiều tình tiết, không phải một cuốn tiểu thuyết giật gân mà sẽ là một cuốn tâm lý nhẹ nhàng thôi nhé. Nửa đầu tập trung vào cuộc sống hiện tại của Eleanor và mối “crush” anh ca sĩ đẹp trai của cô nàng. Nửa sau sẽ dần dần hé lộ quá khứ của Eleanor và những gì đã dẫn đến một Eleanor của ngày hôm nay.
Cá nhân mình thích nửa đầu của cuốn sách hơn, rất “đậm đặc”, “mặn mà”, tích cực. Nửa sau của cuốn sách khi mà mọi tình tiết leo thang thì mình vẫn cảm thấy “thiếu”. Nếu tác giả không mở nút quá nhanh, nếu tác giả viết nhưng đoạn tâm lý cảm động hơn, sâu sắc hơn thì mình thấy cuốn tiểu thuyết sẽ trọn vẹn hơn nhiều. Nhất là tuyến truyện của người mẹ mình thấy chưa được thuyết phục lắm.
Mình sẽ không recommend cuốn sách này cho các bạn thích một cuốn sách có tình tiết nhanh (bạn đọc sẽ bị sốt ruột đó). Còn ngoài ra, nếu bạn yêu thích một cuốn sách tâm lý nhẹ nhàng có twist nhẹ, nếu bạn có may chăng nằm trong số những người mà mình nhắc đến ở đầu bài, thì có thể cuốn sách này sẽ là một sự xoa dịu đối với bạn.
Mình thấy cuốn Eleanor này khá giống kiểu kể của cuốn Ba nghìn dặm. Cũng là kể về một nhân vật nữ, có tổn thương tâm lý, dần dần quá khứ được hé mở về cuối, chỉ khác là “Ba nghìn dặm” có vibe mùa đông, trầm buồn lắm. Còn Eleanor thì có vibe mùa hè, tươi sáng, đôi khi hài hước và tích cực. Các bạn thích kiểu sách chậm rãi về đề tài “Chữa lành” này thì tham khảo cả hai tựa nhé.
Bạn có thể tìm mua sách thật ở đây để ủng hộ NXB nhé.
Cảm ơn bạn đã đọc review.
Nhận xét
Đăng nhận xét